Giữa nhịp sống sôi động của quận 1 (TP.HCM), hình ảnh người đàn ông câm ôm theo chú chó mù đi đánh giày trên các tuyến phố Thái Văn Lung, Lê Thánh Tôn, Thi Sách trở thành một nốt lặng quen thuộc. Nhân vật trong phóng sự ảnh là anh Trần Khắc Ân (sinh năm 1977, quê An Giang), mưu sinh bằng nghề đánh giày tại khu vực này hơn 9 năm.
Người đàn ông bị câm làm nghề đánh giày và chú chó mù mưu sinh hàng ngày trên phố Thái Văn Lung.
Bạn đồng hành của anh Ân là một chú chó bị mù, luôn kề bên từ lúc đi làm đến bữa ăn, giấc ngủ. Trong khi anh lặng lẽ mời khách và cặm cụi với bàn chải, hộp xi, chú chó nằm yên sát bên, thi thoảng ngẩng đầu “lắng nghe” tiếng bước chân trên vỉa hè.
Hai phận người – vật nuôi cùng cảnh ngộ dựa vào nhau để sống qua ngày, tạo nên câu chuyện giản dị mà lay động: giữa đô thị xa hoa và ồn ã, vẫn có những mối gắn bó bền bỉ được nuôi dưỡng bằng sự kiên nhẫn và lòng trung thành. Với nhiều người qua đường, hình ảnh ấy vừa quen vừa xót xa, nhắc nhớ về những điều bình dị nhưng ấm áp nơi phố thị.
Đôi bạn luôn quấn quýt bên nhau như hình với bóng, nương tựa vào nhau.
Công việc hàng ngày của anh Lung Những người sống quanh phố là khách hàng thường xuyên của anh Ân rất quen thuộc hình ảnh: anh đánh giày câm và chú chó mù…Mải mê làm việc nhưng anh vẫn không rời mắt khỏi người bạn nhỏ của mình Chú chó cũng vậy, chẳng bao giờ rời xa người chủ Chủ nghèo, nhưng thức ăn của anh bạn nhỏ lúc nào cũng luôn sẵn sàng… Gia tài của anh Ân là chiếc balô quần áo và chú chó mù thân yêu. Hành trang ấy theo anh đi khắp phố phường Sài Gòn để mưu sinh Anh Ân giới thiệu chỗ ngủ của mình được ông chủ khách sạn cho tá túc mỗi đêm Chú chó quấn quýt bên anh ngay cả khi ngủ Hai mắt không thấy gì nhưng chú chó vẫn thức ‘trông đồ’ cho chủ Hình ảnh chú chó ngủ say bên chiếc hộp đánh giày của người chủ Và…cứ thế, đôi bạn ngày qua ngày cùng nhau đi khắp phố phường Sài Gòn mưu sinh